Câu chuyện của huấn luyện viên
Lương Diệu Liên
Có ai tin được... tôi đã trải qua 4 lần sinh mổ?
"Tôi là một người mẹ. Không phải một lần, mà là bốn lần.
Và không phải sinh thường – mà là sinh mổ cả bốn.
Mỗi lần mổ là một lần cơ thể như bị rạch đôi – và tôi phải học cách lành lại, cả bên ngoài và bên trong.
Có những buổi tối tôi không đứng lên nổi khỏi giường để bế con, dù nghe con khóc mà nước mắt cứ rơi."
Tôi từng soi gương và... không nhận ra mình.
“Cơ thể tôi phình to sau sinh, nhưng mặt thì hóp lại.
Tôi nhìn trong gương, thấy một người lạ:
– Mắt trũng sâu.
– Mặt hốc hác.
– Bụng sồ sề, vai mỏi gối đau.
Tôi tự hỏi: ‘Đây có phải là cái giá của việc làm mẹ không?’
Cảm giác xấu, béo, nghèo... và tệ hơn cả – tôi cảm thấy vô hình.”
Tôi đã từng nghĩ: chắc mình sẽ phải sống như vậy suốt đời.
"Tôi cam chịu. Tôi tự nhủ: 'Mình là mẹ mà, phải hy sinh.'
Nhưng sâu bên trong, tôi khát khao được một lần sống cho chính mình.
Chỉ là... tôi không biết bắt đầu từ đâu.
Và điều tệ nhất là tôi nghĩ: mình không xứng đáng."
Cho đến khi tôi thử tập luyện – không phải để gầy, mà để SỐNG lại.
“Tôi bắt đầu tập. Ban đầu là 10 phút/ngày. Rồi 20 phút.
Tôi học cách ăn lành mạnh hơn.
Tôi không ép mình giảm cân, mà chọn cách chăm sóc mình.
Và điều kỳ diệu xảy ra:
Tôi vẫn ở cân nặng cũ – nhưng nhìn như một con người mới.
Da đẹp hơn. Mắt sáng hơn. Cười nhiều hơn.
Quan trọng nhất: Tôi cảm thấy TỰ TIN – không phải vì tôi hoàn hảo, mà vì tôi tự chủ cuộc đời mình.”
Tôi chia sẻ điều này không phải để kể công… mà để nói với bạn: “Bạn không hề đơn độc.”
“Nếu bạn là một người mẹ đang mệt mỏi,
Nếu bạn từng nghĩ mình xấu, vô dụng, hay không còn hấp dẫn…
Tôi hiểu bạn. Vì tôi từng như vậy.
Nhưng hãy nhớ: bạn không sinh ra chỉ để hy sinh.
Bạn xứng đáng được yêu, được khỏe mạnh, được đẹp, và được sống trọn vẹn.”
👉 Và tôi sẽ đồng hành cùng bạn – từng bước một.